Bồ Đề Đạt Ma
Ngộ Tánh Luận
Dịch và Phụ Chú: Hòa thượng THÍCH TRÍ TỊNH
XXXII
Phàm phu đương sanh ưu tử, bảo lâm sầu cơ, giai danh đại hoặc. Sở dĩ thánh nhơn bất mưu kỳ tiền, bất lự kỳ hậu, vô luyến đương kim, niệm niệm quy đạo. Nhược vị ngộ thử đại lý giả, tức tu tảo cầu nhơn thiên chi thiện, vô linh lưỡng thất.
DẠ TỌA KỆ
VÂN
Nhứt canh đoan
tọa kiết già phu
Di thần tịch
chiếu dẫn đồng hư
Khoáng kiếp
do lai bất sanh diệt
Hà tu sanh
diệt diệt vô dư
Nhứt thiết
chư pháp giai như huyễn
Bổn tánh tự
không na dụng trừ
Nhược thức
tâm tánh phi hình tượng
Trạm nhiên bất
động tự chơn như.
Nhị canh ngưng thần chuyển minh tịnh
Bất khởi ức
tưởng đồng chơn tánh
Sum la vạn tượng
tính quy không
Cánh chấp hữu
không hườn thị bệnh
Chư pháp bổn
tự phi không hữu
Phàm phu vọng
tưởng luận tà chánh
Nhược năng bất
nhị kỳ cư hoài
Thùy đạo tức
phàm phi thị thánh.
Tam canh tâm
tịnh đẳng hư không
Biến mãn thập
phương vô bất thông
Sơn hà thạch
bích vô năng chướng
Hằng sa thế
giới tại kỳ trung
Thế giới bổn
tánh chơn như tánh
Diệc vô vô
tánh tức hàm dung
Phi đản chư
Phật năng như thử
Hữu tình chi
loại tịnh giai đồng.
Tứ canh vô diệt diệc vô sanh
Lượng dữ hư
không pháp giới bình
Vô khứ vô
lai vô khởi diệt
Phi hữu phi
vô phi ám minh
Bất khởi chư
kiến Như Lai kiến
Vô danh khả
danh chơn Phật danh
Duy hữu ngộ
giả ưng năng thức
Vị hội chúng
sanh do nhược manh.
Ngũ canh Bát
nhã chiếu vô biên
Bất khởi nhứt
niệm lịch tam thiên
Dục kiến chơn
như bình đẳng tánh
Thận vật
sanh tâm tức mục tiền
Diệu lý huyền
áo phi tâm trắc
Bất dụng tầm
trục linh bì cực
Nhược năng
vô niệm tức chơn cầu
Cánh nhược hữu
cầu hườn bất thức.
BỒ ĐỀ ĐẠT MA ĐẠI SƯ
NGỘ TÁNH LUẬN
CHUNG
XXXII.- ĐINH NINH KHAI THỊ
-
Người phàm đương
sống lo chết, đương no lo đói, đều gọi
là rất
mê lầm.
-
Thế
nên thánh nhơn chẳng
tính trước, chẳng
lo sau, chẳng
luyến
hiện
tại, niệm
niệm
về nơi đạo.
-
Nếu ai chưa
ngộ
được đại
lý thâm diệu
này phải
sớm xây dựng quả
lành nhơn thiên, chớ để
mất cả
hai vậy.
PHỤ
CHÚ.-
Chẳng
tính chẳng lo chẳng luyến là hiện tượng của sự “Ly niệm
vô tâm” vậy.
Luận
Khởi Tín nói: “Ly niệm
là cốt
yếu của
sự tu hành. Vô niệm là đạt đến
mức chứng
nhập
chơn như”.
Tổ
dùng đây để
kết dạy, lại thêm nhắc khuyên người hạ căn gieo giống lành nhơn
thiên để làm viễn duyên phát khởi tín căn thượng thừa, thiệt là lời cặn kẽ mà cũng là lời chí thiết vậy.
Nhưng xét lại ở cõi người cõi trời, ngoài thì
ngũ dục trần cảnh quyến rũ gạt gẫm, trong thì dục vọng phiền não nhen nhúm
phừng phựt dễ gây ác chướng đạo, một thuở lỡ lầm nhiều đời sa đọa thì thiên căn
khó phát. Đâu bằng
hồi hướng cầu về Cực Lạc thế giới, hầu Phật A Di Đà, gần gũi Quán Thế Âm Bồ tát và Đại Thế Chí Bồ tát, cùng chư Thượng Thiện Nhân làm bạn, an trụ bậc
Bất thối,
chứng
nhập
Vô sanh nhẫn,
một đời
bổ xứ
làm Phật.
Luận Khởi Tín nói: “Phải biết rằng đức Như Lai có phương tiện thù thắng để nhiếp hộ tín tâm”. Đó là chuyên tâm niệm Phật phát nguyện vãng sanh Tịnh độ thường được thấy Phật xa hẳn ác đạo, như trong Khế Kinh có dạy: “Nếu người chuyên niệm Tây Phương Cực Lạc thế giới A DI ĐÀ PHẬT, có bao nhiêu căn lành đều hồi hướng nguyện cầu sanh về cõi Cực Lạc ấy, thì được vãng sanh. Vì thường thấy Phật A DI ĐÀ nên không còn thối chuyển Vô thượng Bồ đề”.
Lời
chỉ dạy này rất đáng được chú ý ngẫm kỹ vậy.
BAN
ĐÊM NĂM CANH KIẾT
GIÀ PHU TỌA
KỆ
RẰNG:
CANH MỘT
Canh
một ngồi
ngay xếp
tréo chân
Thơ
thới
lặng soi bặt rỗng
không
Nhiều kiếp
đến nay chẳng sanh diệt
Nào
chờ
sanh diệt
diệt
mới không
Tất cả
các pháp đều
như huyễn
Bổn tánh tự không đâu chờ trừ
Nếu rõ tâm tánh không hình tượng
Lặng yên bất động
tự chơn như.
PHỤ
CHÚ.-
Nhàn cư
tịnh xử là “duyên tốt”.
Già phu đoan tọa
điều hòa khí tức là “thân an”. Không tâm lóng thần ngưng
niệm là “tâm chánh”.
Chơn tâm lồ lộ “như thật
không cảnh”
vậy.
CANH HAI
Canh
hai ngưng thần
càng sáng sạch
Chẳng khởi
tưởng nhớ
đồng chơn tánh
Sum
la vạn
tượng đều
về không
Nếu thấy
có không thành bịnh
thánh
Các
pháp vốn
tự phi hữu không
Người
phàm mê vọng
luận
tà chánh
Nếu được trong lòng luôn bất nhị
Ai
bảo phàm phu mà chẳng thánh.
PHỤ
CHÚ.-
Chẳng
nhớ tất cả pháp đó là chơn
thật thiền định.
Không nhớ
không niệm thời tất cả pháp đều không: không
ngã, không nhơn, không phàm, không thánh, không
chúng sanh, không Phật,
không cảnh cũng không
tâm.
Đức
Như
Lai tuyên bố:
“Đêm rồi
vì Văn Thù Sư Lợi
quan niệm
có Phật
có chúng sanh nên bị
ta đày vào núi Thiết
Vi”.
CANH
BA
Canh
ba lòng sạch
đồng hư không
Cùng
khắp
mười phương đâu chẳng thông
Núi
sông đá vách không ngăn được
Hằng sa thế giới
ở tại
trong
Thế giới
bổn tánh là chơn
tánh
Cũng
không vô tánh mà gồm
trùm
Chẳng riêng chư
Phật
được dường ấy
Tất cả
hữu tình cũng đều đồng.
PHỤ
CHÚ.-
“Như
thật
bất không cảnh”,
tự tánh sẵn đủ hằng sa tánh đức, nơi
thánh không tăng, ở
phàm không giảm.
Chúng sanh với
Phật vẫn đồng.
CANH
TƯ
Canh
tư chẳng
diệt
cũng chẳng
sanh
Lượng
sánh không gian pháp giới
bằng
Không
khứ
không lai không sanh diệt
Chẳng có chẳng không chẳng ám minh
Chẳng khởi
kiến
chấp
là Phật
trí
Vô
danh khả
danh thiệt
Phật
danh
Chỉ có người
ngộ
đây biết
được
Chúng
sanh chưa tỏ
đâu thể
rành.
PHỤ CHÚ.-
Cảnh
trí tương
ưng
không trí cảnh
Không năng không sở
tuyệt tướng danh
Đạt
giả tự rành như
uống nước
Tâm
pháp song vong viên cảnh thành.
CANH
NĂM
Canh
năm trí huệ
chiếu
vô biên
Chẳng móng một niệm
suốt
đại thiên
Muốn thấy
chơn như bình đẳng tánh
Dè
chớ
sanh tâm tức
mục tiền
Lý
mầu huyền
ảo chẳng
thể
lường
Cần chi tìm cầu thêm luống nhọc
Lóng
thần
vô niệm
tức thiệt
cầu
Sanh
tâm tìm cầu
đâu thấy
được.
PHỤ
CHÚ.-
Tức
tâm tức Phật không thủ xả
Tức
phàm tức thánh chẳng gần xa
Nếu
còn thủ xả là tự xả
Nếu
thấy xa gần ấy tự xa.
Phiên
dịch và phụ chú xong, kinh hồi hướng
Một hồi
hướng chơn như thiệt
tế: tâm tâm khế hiệp
Hai
hồi hướng vô thượng
Bồ đề:
niệm
niệm
viên mãn
Ba
hồi hướng pháp giới chúng sanh: đồng thành Phật đạo.
Phật lịch 2515
Ngày giải hạ tiền an cư
năm Tân Hợi
(1971)
Bồ tát giới Tỳ Kheo
THÍCH TRÍ TỊNH

Comments
Post a Comment