Bồ Đề Đạt Ma
Ngộ Tánh Luận
Dịch và Phụ Chú: Hòa thượng THÍCH TRÍ TỊNH
XXIX
Thường hiện phi đằng thập phương tùy nghi cứu tế giả, hóa thân
Phật dã. Nhược đoạn hoặc Tuyết Sơn thành đạo, báo thân
Phật dã. Vô ngôn vô thuyết tác vô đắc trạm nhiên thường trụ, pháp thân
Phật dã. Nhược luận chí lỷ nhứt Phật thượng vô, hà đắc hữu tam. Thử vị tam thân giả, đản cứ nhơn trí dã. Nhơn hữu thượng trung hạ thuyết. Hạ trí chi nhơn vọng hưng phước lực dã, vọng kiến hóa thân
Phật. Trung trí chi nhơn vọng đoạn phiền não, vọng kiến Báo thân Phật. Thượng trí chi
nhơn vọng chứng Bồ đề, vọng kiến Pháp thân
Phật… Thượng thượng trí chi nhơn nội chiếu viên tịch, minh tâm tức Phật, bất đãi tâm
nhi đắc Phật trí. Tri tam thân dữ vạn pháp giai
bất thủ bất khả thuyết. Thử tức giải thoát tâm
thành ư đại đạo. Kinh vân:
Phật bất thuyết pháp, bất độ chúng sanh, bất chứng Bồ đề thử chi vị hỉ.
XXIX.- PHẬT THÂN LY TƯỚNG
-
Thường hiện
thân mười phương theo cơ
nghi tế
độ là Hóa thân Phật vậy.
-
Nếu dứt
sạch ngũ trụ hoặc
ngồi
đạo tràng thành Phật là Báo thân Phật vậy.
-
Vô ngôn vô thuyết
vô đắc
lặng dừng
thường trụ
là Pháp thân Phật
vậy.
-
Nếu y cứ nơi
chí lý để
luận
thì một
thân còn không huống
là có tới
ba.
-
Nói có ba thân, đó là y cứ
nơi trí nhận hiểu
của chín giới chúng sanh mà nói thôi.
-
Người chia làm ba hạng: hạ,
trung, thượng.
-
Người hạ
trí vọng
làm lành tạo
phước, do phước
lực mà thấy Hóa thân Phật.
-
Người trung trí vọng dứt
phiền
não thấy
Báo thân Phật.
-
Người thượng trí chiếu suốt
vắng bặt
hoàn toàn, rõ tâm là Phật,
chẳng
đem tâm để
được Phật
trí. Biết
ba thân Phật
cùng vạn
pháp đều
chẳng
thể
nắm lấy
chẳng
thể
nói được. Đây là tâm giải thoát thành đại đạo.
Nêu bày ý rốt
ráo này, trong Khế
Kinh có nói: Phật
chẳng
thuyết
pháp, chẳng
độ sanh, chẳng chứng
Bồ đề.
PHỤ
CHÚ.-
Khởi
Tín Luận Trực Giải nói: “Chơn như pháp vốn không có sắc tướng thấy
được. Sắc
thân tướng hảo
của Chư Phật
mà cửu
giới
chúng sanh thấy
được đó, chỉ là tùy theo tâm nhiễm huyễn
của chúng sanh mà biến hiện.
Như sắc
thân này cũng chẳng
phải
có trong tánh bất
không của
bổn giác. Tại sao vậy? Vì bổn giác trí chẳng phải
là tướng có thể thấy
được vậy”.
Phật thân bổn lai còn không
sắc tướng thấy được, huống là thiệt có chứng Bồ đề, có độ sanh, có thuyết pháp ư!
Kinh Duy Ma Cật
nói: “Không lời nói rời sự
vấn đáp đó là nhập bất
nhị
pháp môn”.
Luận
Khởi Tín cũng nói:
“Rời
tướng ngôn thuyết, rời
tướng danh tự, rời
tướng tâm duyên, rốt ráo bình đẳng không có biến đổi
khác, chẳng
thể
phá hoại
được, chỉ
là nhứt
tâm nên gọi
là Chơn như”. Chứng rốt ráo chơn
như
gọi là Phật. Bực thượng thượng trí đến được đây vậy.

Comments
Post a Comment