ĐỊA TẠNG BỒ TÁT
Nam-mô U-Minh giáo chủ hoằng nguyện độ sanh:
Ðịa ngục vị không, thệ bất thành Phật,
Chúng sanh độ tận, phương chứng Bồ-đề.
Ðại Bi, Ðại Nguyện, Ðại Thánh, Ðại Từ,
Bổn-Tôn Ðịa-Tạng Bồ Tát Ma-ha-tát. (3 Lần)
QUYỂN HẠ
KINH
ÐỊA TẠNG BỒ TÁT
BỔN NGUYỆN
PHẨM THỨ MƯỜI
SO SÁNH NHƠN DUYÊN CÔNG ÐỨC CỦA SỰ BỐ THÍ
Lúc đó
Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát
ma-ha-tát nương oai thần của đức Phật, từ chỗ ngồi đứng dậy, quì gối chắp tay bạch cùng đức Phật rằng:
'Bạch đức Thế-Tôn! Con
xem xét chúng sanh trong nghiệp đạo so sánh
về sự bố thí có
nhẹ có nặng. Có người hưởng phước trong một đời, có người hưởng phước trong mười đời, hoặc đến hưởng phước lợi lớn trong
trăm đời, nghìn
đời.
Những sự ấy tại làm sao
thế? Cúi xin
đức Thế-Tôn dạy cho'.
Bấy giờ Ðức Phật bảo Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát rằng: 'Nay
ta ở trong
toàn thể chúng hội nơi cung trời Ðao Lợi này giảng về sự so sánh
công đức khinh
trọng của việc bố thí ở Diêm Phù
Ðề. Ông phải lóng
nghe, ta sẽ vì ông
mà nói!'.
Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát bạch cùng Ðức Phật rằng:
'Chính con nghi ngờ về việc ấy. Con
xin ưa muốn nghe'.
Ðức Phật bảo Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát rằng:
'Trong cõi Nam Diêm Phù Ðề có các vị Quốc Vương, hàng
Tể Phụ quan chức lớn, hàng đại Trưởng Giả, hàng đại Sát Ðế Lợi, hàng đại Bà La
Môn v.v...
Nếu gặp kẻ hết sức nghèo
túng, nhẫn đến kẻ tật nguyền câm ngọng, kẻ điếc ngây mù
quáng, gặp những hạng người thân thể không được vẹn toàn như thế.
Lúc các vị Quốc Vương đó
v.v... muốn bố thí, nếu có thể đủ tâm từ bi lớn, lại có lòng
vui vẻ tự hạ mình, tự tay mình
đem của ra bố thí cho
tất cả những kẻ đó, hoặc bảo người khác
đem cho, lại dùng lời ôn hòa
dịu dàng an
ủi.
Các vị Quốc Vương, Ðại Thần đó
v.v... đặng phước lợi bằng phước lợi công đức cúng dường cho một trăm hằng hà sa
chư Phật vậy.
Tại làm
sao? Chính bởi vị Quốc Vương đó
v.v... phát tâm đại từ bi đối với kẻ rất mực nghèo
cùng và với những người tàn tật kia,
cho nên phước lành được hưởng quả báo như thế này,
trong trăm nghìn đời thường được đầy đủ những đồ thất bảo, huống là những thứ để thọ dùng như y phục đồ uống ăn
v.v....
Lại vầy nữa, này Ðịa-Tạng Bồ Tát!
Trong đời sau, như có vị Quốc Vương cho đến hàng Bà
La Môn v.v... gặp chùa
tháp thờ Phật, hoặc hình tượng Phật, cho đến hình tượng Bồ Tát,
Thanh Văn hay Bích Chi Phật, đích
thân tự sửa sang,
cúng dường bố thí.
Vị Quốc Vương đó, sẽ đặng trong
ba kiếp làm vị trời Ðế Thích hưởng sự vui sướng tốt lạ.
Nếu có thể đem phước lành bố thí đó
mà hồi hướng cho tất cả chúng
sanh trong pháp giới, thời vị Quốc Vương đó,
trong mười kiếp thường được làm vị trời Ðại Phạm Thiên Vương.
Lại thế này nữa, này Ðịa-Tạng Bồ Tát!
Trong đời sau, nếu có vị Quốc Vương cho đến hàng Bà
La Môn v.v... gặp chùa
tháp của đức Phật thuở trước, hoặc là kinh
điển hay
hình tượng bị hư sụp rách
rã, liền có thể phát tâm
tu bổ lại.
Vị Quốc Vương đó, hoặc tự mình
đích thân lo sửa sang,
hoặc khuyến hóa người khác
cho đến khuyến hóa
trăm nghìn người khác
cùng chung bố thí cúng
dường để kết duyên
lành.
Vị Quốc Vương đó,
trong trăm nghìn đời thường làm
Vua Chuyển Luân,
còn những người khác
chung cùng làm việc bố thí đó,
trong trăm nghìn đời thường làm
vua nước nhỏ.
Nếu lại ở trước chùa
tháp có thể phát tâm
đem công đức cúng dường bố thí đó
mà hồi hướng về đạo vô thượng chánh
giác, được như vậy thời vị Quốc Vương đó cho
đến tất cả mọi người đều sẽ thành Phật cả, bởi quả báo ấy rộng lớn vô lượng vô
biên.
Lại vầy nữa, này Ðịa-Tạng Bồ Tát!
Trong đời sau, như có vị Quốc Vương hay
hàng Bà La Môn, gặp những người già yếu tật bịnh và kẻ phụ nữ sanh đẻ, nếu trong
khoảng chừng một niệm sanh
lòng từ lớn đem thuốc men, cơm nước, giường chiếu bố thí, làm
cho những kẻ ấy được an vui.
Phước đức đó rất không
thể nghĩ bàn
đến được, trong
một trăm kiếp thường làm
Vua Trời Tịnh Cư, trong
hai trăm kiếp thường làm
Vua sáu từng trời cõi Dục, không
bao giờ còn đọa vào ác
đạo, cho đến trong
trăm nghìn đời, lỗ tai
không hề nghe đến tiếng khổ, rốt ráo sẽ thành Phật đạo.
Lại vầy nữa, này Ðịa-Tạng Bồ Tát!
trong đời sau như có vị Quốc Vương và Bà
La Môn, có thể làm những việc bố thí như thế sẽ đặng vô lượng phước lành.
Nếu lại có thể đem phước đức đó hồi hướng đạo Bồ Ðề, thời không
luận là nhiều hay ít,
rốt ráo sẽ thành Phật cả, huống gì cả những quả trời Phạm Vương, trời Ðế Thích,
Vua Chuyển Luân.
Nầy Ðịa-Tạng Bồ Tát, vì
thế nên khuyến hóa tất cả chúng
sanh đều phải học theo như thế.
Lại vầy nữa, này Ðịa-Tạng Bồ Tát!
Trong đời sau, như có thiện nam kẻ thiện nữ nào ở trong Phật pháp mà
gieo trồng chút
ít cội phước lành chừng bằng cái
lông, sợi tóc, hột cát, mảy bụi, phước lợi của những người đó sẽ hưởng thọ không thể ví dụ thế nào cho
được.
Lại vầy nữa, này Ðịa-Tạng Bồ Tát!
Trong đời sau, như có kẻ thiện nam
cùng người thiện nữ nào gặp hình tượng Phật, hình tượng Bồ Tát,
hình tượng Bích
Chi Phật, hình tượng Vua
Chuyển Luân mà
bố thí cúng
dường, thời đặng vô lượng phước lành,
thường sanh ở cõi người, cõi trời hưởng sự vui thù
thắng vi diệu.
Như có thể đem công
đức hồi hướng cho cả pháp giới chúng
sanh thời phước lợi của người ấy không
thể ví dụ thế nào cho
được.
Lại vầy nữa, này Ðịa-Tạng Bồ Tát!
Trong đời sau, như có kẻ thiện nam người thiện nữ nào gặp kinh điển đại thừa hoặc nghe thấy một bài kệ, một câu
kinh, rồi phát
tâm ân cần trân trọng cung
kính ngợi khen, bố thí cúng
dường, người ấy được quả báo lớn vô lượng vô
biên.
Nếu có thể đem phước đức hồi hướng cho khắp pháp giới cho
chúng sanh thời phước lợi này
không thể ví dụ thế nào cho
được.
Lại vầy nữa, này Ðịa-Tạng Bồ Tát!
Trong đời sau, như có kẻ thiện nam người thiện nữ nào gặp chùa
tháp và kinh điển đại thừa, nếu là kinh
tháp mới thời bố thí cúng
dường, chiêm
ngưỡng lễ lạy ngợi khen chắp tay
cung kính.
Nếu gặp kinh
tháp cũ, hoặc hư rách thời sửa sang tu
bổ, hoặc riêng
mình phát tâm làm, hoặc khuyến người khác
cùng đồng phát
tâm.
Những người đồng phát
tâm đây, trong ba mươi đời thường làm
vua các nước nhỏ. Còn vị đàn việt chánh
đó thường làm
Vua Chuyển Luân, lại dùng
pháp lành mà giáo hóa vua các nước nhỏ.
Lại vầy nữa Ðịa-Tạng Bồ Tát!
Trong đời sau, như có người thiện nam kẻ thiện nữ nào ở nơi cội phước lành đã
gieo trồng trong
Phật pháp,
hoặc là bố thí cúng
dường, hoặc là tu bổ chùa tháp,
hoặc sửa sang
kinh điển, cho đến chừng bằng một sợi lông, một mảy bụi, một hột cát, một giọt nước.
Những sự lành như thế không luận nhiều ít, chỉ có thể đem hồi hướng cho khắp pháp giới chúng
sanh, thời công đức của người đó
trong nghìn đời thường hưởng thọ sự vui thượng diệu.
Còn như chỉ hồi hướng cho
thân quyến trong
nhà hoặc tự mình được lợi ích
thôi, như thế thời sẽ hưởng quả vui
trong ba đời, cứ làm một phần sự lành, thời được hưởng báo tốt một muôn lần trội hơn.
Này Ðịa-Tạng Bồ Tát! Những nhơn duyên
công đức về sự bố thí như thế đó.
ÐỊA THẦN HỘ PHÁP
Lúc đó vị Kiên Lao
Ðịa Thần bạch cùng Ðức Phật rằng: 'Bạch đức Thế-Tôn! Từ trước đến nay,
con từng chiêm
ngưỡng đảnh lễ vô lượng vị đại Bồ Tát, đều là những bực trí huệ thần thông lớn không
thể nghĩ bàn
độ khắp mọi loài
chúng sanh.
Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát đây
so với các vị Bồ Tát chỗ thệ nguyện rất là sâu
rộng.
Bạch đức Thế-Tôn!
Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát đây
có nhơn duyên lớn với chúng
sanh trong Diêm Phù Ðề.
Như Ngài Văn
Thù, Ngài Phổ Hiền, Ngài
Quan Âm, Ngài Di Lặc cũng
hóa hiện trăm
nghìn thân hình để độ chúng
sanh trong sáu đường, nhưng chỗ phát
nguyện của các
Ngài còn có lúc hoàn mãn.
Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát đây
phát thệ nguyện giáo
hóa tất cả chúng
sanh trong sáu đường trải đến kiếp số như số cát
trong trăm nghìn ức sông Hằng.
Bạch đức Thế-Tôn! Con
xem xét chúng sanh ở hiện tại nay và
về vị lai sau,
nơi chỗ sạch sẽ ở phương nam
trong cuộc đất của mình ở, dùng đất đá tre
gỗ mà dựng cất cái
khám cái thất.
Trong đó
có thể họa vẽ, cho đến dùng
vàng, bạc, đồng, sắt đúc nắn hình tượng Ðịa-Tạng Bồ Tát, đốt hương cúng dường, chiêm
lễ ngợi khen,
thời chỗ người đó ở được mười điều lợi ích.
Những gì là
mười điều?
Một là đất cát tốt mầu,
Hai là
nhà cửa an ổn mãi
mãi,
Ba là người đã chết được sanh
lên cõi trời,
Bốn là những người hiện còn hưởng sự lợi ích,
Năm là cầu chi
cũng toại ý cả,
Sáu là
không có tai họa về nước và lửa,
Bẩy là trừ sạch việc hư hao,
Tám là dứt hẳn ác mộng,
Chín là
khi ra lúc vào có thần theo hộ vệ,
Mười là thường gặp bực Thánh
Nhơn.
Bạch đức Thế-Tôn!
Chúng sanh trong đời sau
cùng hiện tại nay, nếu ở nơi phần đất của mình cư trụ mà có thể làm ra sự cúng dường Ngài Ðịa-Tạng như thế, thời được sự lợi ích như vậy'.
Vị Kiên Lao
Ðịa Thần lại bạch với đức Phật rằng:
'Bạch đức Thế-Tôn!
Trong đời sau
này, như có người thiện nam kẻ thiện nữ nào ở trong chỗ của mình cư trụ mà có
kinh điển này
cùng hình tượng của đức Ðịa-Tạng Bồ Tát, người đó lại có thể đọc tụng kinh
điển này và
cúng dường hình tượng của Bồ Tát.
Thời con
dùng thần lực của con thường hộ vệ người đó, cho
đến tất cả sự tai họa như nước, lửa, trộm, cướp, nạn lớn, nạn nhỏ, v.v...
thảy đều tiêu sạch'.
Ðức Phật bảo Kiên
Lao Ðịa Thần rằng: 'Thần lực rộng lớn của ông,
các thần khác ít
ai bằng.
Vì cớ sao? Vì
đất đai
trong cõi Diêm Phù Ðề đều nhờ ông hộ trợ, cho đến cỏ cây, cát
đá, lúa mè, tre lau, gạo thóc, của báu, tất cả những thứ từ đất mà có
ra đều nhờ nơi sức thần của ông cả.
Nay ông lại tuyên
bày những sự lợi ích của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát, thời công đức và thần thông của ông lại càng
thêm trăm nghìn lần trội hơn lúc thường.
Này Ðịa Thần! Trong
đời sau, như có kẻ thiện nam người thiện nữ nào cúng
dường Ðịa-Tạng Bồ Tát cùng
đọc tụng kinh
điển này, chỉ có thể tu hành
theo một việc mà
trong kinh 'Ðịa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện' đã dạy.
Thời ông nên
dùng thần lực của ông mà ủng hộ người đó, chớ để tất cả sự tai hại cùng sự không vừa ý đến nghe nơi tai, huống nữa là để cho phải chịu.
Chẳng phải chỉ riêng
mình ông hộ trì người đó,
cũng có hàng quyến thuộc của Phạm Vương, Ðế Thích,
quyến thuộc của chư Thiên ủng hộ người đó.
Tại sao lại đặng các vị Hiền Thánh ủng hộ như thế?
Ðều do vì
những người ấy chiêm lễ hình tượng của Ðịa-Tạng Bồ Tát và đọc tụng kinh
'Bổn Nguyện' này, tự nhiên được rốt ráo xa
lìa biển khổ chứng đạo Niết Bàn an
vui, vì thế nên đặng ủng hộ một cách lớn lao như thế'.
THẤY NGHE ÐƯỢC LỢI ÍCH
1) ÐỨC PHẬT PHÓNG
QUANG TUYÊN CÁO.- Lúc đó, từ trên đảnh môn đức Thế-Tôn
phóng ra cả trăm
nghìn muôn ức tia
sáng lớn.
Như là: tia
sáng sắc trắng, tia
sáng sắc trắng lớn, tia
sáng lành tốt, tia
sáng ngọc, tia
sáng ngọc lớn, tia
sáng sắc tía,
tia sáng sắc tía lớn, tia
sáng sắc xanh,
tia sáng sắc xanh lớn, tia
sáng sắc biếc, tia
sáng sắc biếc lớn, tia
sáng sắc hồng, tia
sáng sắc hồng lớn, tia
sáng màu lục, tia
sáng màu lục lớn, tia
sáng màu vàng y, tia sáng màu vàng y lớn, tia sáng tướng mây lành, tia sáng tướng mây
lành lớn, tia
sáng tướng nghìn
vòng tròn, tia sáng tướng nghìn
vòng tròn lớn, tia
sáng vòng tròn báu, tia sáng vòng tròn báu lớn, tia sáng vừng mặt trời, tia sáng vừng mặt trời lớn, tia sáng vừng mặt trăng, tia sáng vừng mặt trăng lớn, tia
sáng tướng cung
điện, tia
sáng tướng cung
điện lớn, tia
sáng tướng mây biển, tia
sáng tướng mây biển lớn.
Từ trên đảnh môn
phóng ra những luồng ánh
sáng như thế xong, lại nói ra
những tiếng rất vi diệu mà bảo đại chúng rằng:
'Này tám
bộ chúng Trời, Rồng, người cùng
phi nhơn v.v...!
Lóng nghe hôm nay ta ở tại cung trời Ðao Lợi tuyên
bày ngợi khen những sự lợi ích
trong hàng trời người, những sự không thể nghĩ
bàn, những sự về nhơn hạnh lên bực Thánh,
những sự chứng quả Thập Ðịa, những sự rốt ráo
không lui sụt nơi đạo vô thượng chánh
đẳng chánh
giác... của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát'.
2) QUÁN
THẾ ÂM CẦU THỈNH.- Lúc
Ðức Phật nói lời trên đó
vừa dứt tiếng, trong
Pháp-hội có một vị đại Bồ Tát hiệu là Quán
Thế Âm từ chỗ ngồi đứng dậy, quì gối chắp tay mà
bạch cùng Ðức Phật rằng:
'Bạch đức Thế-Tôn!
Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát đầy đủ đức từ bi lớn, Ngài
thương xót
chúng sanh mắc tội khổ ở trong
muôn nghìn ức thế giới, ngài
hóa hiện ra ức thân
bao nhiêu công đức và sức oai thần chẳng thể nghĩ bàn
của Ngài,
con đã từng nghe đức Thế-Tôn cùng
vô lượng chư Phật trong mười phương, khác
miệng đồng lời ngợi khen
Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát.
Dầu cho các
Ðức Phật trong
thuở quá khứ, thuở hiện tại và thuở vị lai nói
công đức của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát vẫn chẳng thể nói hết.
Vừa rồi lại được đức Thế-Tôn bảo khắp trong đại chúng rằng đức Phật muốn tuyên
nói các sự lợi ích của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát.
Cúi mong
đức Thế-Tôn vì tất cả chúng
sanh ở hiện tại và vị lai mà
tuyên nói những sự chẳng thể nghĩ bàn
của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát, làm
cho tám bộ chúng Trời, Rồng,v.v...chiêm
ngưỡng lễ lạy Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát để đặng phước lành'.
3) ÐỨC PHẬT TÁN
THÁN VÀ HỨA KHẢ.- Ðức Phật bảo Ngài
Quán Thế Âm Bồ Tát:
'Ông có nhơn duyên rất lớn với chúng
sanh trong cõi Ta Bà. Những hàng
Trời, Rồng, hoặc Quỉ, cho đến chúng
sanh mắc phải tội khổ trong
sáu đường nếu kẻ nào nghe
danh hiệu của ông, thấy hình tượng của ông,
hay mến tưởng đến ông
cùng khen ngợi ông.
Thời những chúng
sanh ấy đều ở nơi đạo vô thượng chánh
giác quyết chẳng còn thối chuyển, thường được sanh
vào cõi người, cõi trời hưởng đủ sự vui vi
diệu, khi nhơn quả sắp thành
thục liền được Phật thọ ký cho.
Nay ông sẵn lòng từ bi lớn thương xót
các loài chúng sanh và tám bộ chúng Trời, Rồng, v.v...
mà muốn nghe ta
nói những sự lợi ích chẳng thể nghĩ bàn
của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát.
Ông nên
lóng nghe cho kỹ, nay ta
sẽ nói đó!'
Ngài Quán
Thế Âm Bồ Tát bạch rằng:
'Vâng! Bạch đức Thế-Tôn con
xin ưa muốn nghe.'
4) THẤY NGHE
THÊM PHƯỚC TRỜI.- Ðức Phật bảo Ngài
Quán Thế Âm Bồ Tát:
'Trong các thế giới về thuở hiện tại nay và
vị lai sau,
có vị trời nào, hưởng phước trời đã mãn,
năm tướng suy
hao hiện ra nơi thân,
hoặc có kẻ phải đọa lạc vào nơi chốn ác đạo.
Các vị trời đó, hoặc nam hoặc nữ đương lúc tướng suy
hao hiện, hoặc thấy hình tượng của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát, hoặc nghe
tên Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát, rồi một lần chiêm
ngưỡng một lần đảnh lễ.
Thời các vị trời đó càng
thêm lớn phước trời, hưởng sự vui sướng rất nhiều không
bao giờ còn phải bị đọa lạc vào ba
ác đạo nữa.
Huống chi là
những người thấy hình tượng Bồ Tát,
nghe danh hiệu Bồ Tát rồi đem các
thứ hương hoa, đồ y phục, đồ uống ăn, vật báu,
chuỗi ngọc... mà bố thí cúng
dường, thời người này đặng vô lượng vô
biên công đức phước lợi.
5) NGƯỜI BỊNH ÐƯỢC LỢI - Lại vầy nữa này
Quán Thế Âm!
Trong các thế giới về thuở hiện tại nay và
vị lai sau,
những hàng
chúng sanh trong sáu đường, như có kẻ sắp mạng chung
mà đặng nghe một tiếng danh
hiệu của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát
thoáng qua lỗ tai, thì
kẻ mạng chung
đó không còn bị đọa vào chốn khổ ba ác đạo.
Huống chi là
lúc sắp mạng chung,
cha mẹ cùng
hàng thân quyến đem của cải nhà cửa, vật báu, y
phục v.v...
của người sắp mạng chung
đó mà làm của chi phí
để tô đắp hay họa vẽ hình tượng của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát.
Rồi làm cho
người bịnh lúc chưa chết, hoặc mắt thấy tai
nghe biết rằng hàng
thân quyến đem nhà
cửa vật báu
v.v... vì mình mà tô vẽ hình tượng của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát.
Người bịnh đó nếu có nghiệp báo phải mang lấy bịnh nặng, thời nhờ công đức này liền được lành mạnh, tuổi thọ thêm
lâu.
Còn nếu người bịnh đó có
nghiệp báo số mạng đã hết, lại có đủ tất cả tội chướng nghiệp chướng đáng lẽ phải đọa vào chốn ác đạo, song
vì nhờ công đức này nên
sau khi mạng chung,
liền được sanh
vào cõi trời, cõi người hưởng quả vui thù
thắng vi diệu, tất cả tội chướng thảy đều tiêu sạch.
6) TIÊN
VONG ÐƯƠC PHƯỚC.- Lại vầy nữa, này
Quán Thế Âm Bồ Tát! Về đời sau, nếu có kẻ nam tử, người nữ nhơn nào, hoặc lúc còn
bú mớm, hoặc lúc lên
ba tuổi, hoặc lúc lên
năm tuổi, mười tuổi trở xuống mà chết mất anh chị em.
Ðến khi người đó khôn
lớn nhớ tưởng đến cha mẹ cùng
hàng thân quyến không
rõ đọa lạc vào chốn nào,
hay sanh về thế giới nào, hoặc sanh
lên cõi trời nào?
Người đó như có thể tô vẽ hình tượng của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát, nhẫn đến nghe
danh hiệu của Ngài rồi một lần chiêm
ngưỡng một lần đảnh lễ, từ một ngày
cho đến bảy ngày đừng thối thất tâm ban
đầu, nghe
danh hiệu thấy hình tượng chiêm
lễ cúng dường.
Thời quyến thuộc đã sớm khuất của người đó nếu do ác
nghiệp mà bị đọa vào ác
đạo tính ra
phải chịu đến số kiếp, nay nhờ công đức tô vẽ hình tượng của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát và
chiêm lễ cúng dường của con
cái, hay của anh em
chị em, nên
liền đặng giải thoát,
được sanh
lên cõi trời cõi người hưởng quả vui thù
thắng vi diệu.
Còn như quyến thuộc đã sớm khuất của người đó có
phước lành,
đã được sanh
lên cõi trời cõi người hưởng thọ quả vui thù
thắng vi diệu rồi, thời nhờ công đức này
càng thêm lớn nghiệp nhơn về bực Thánh,
hưởng vô lượng quả vui.
Như người đó lại có thể trong
hai mươi mốt ngày,
chuyên lòng chiêm lễ hình tượng của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát và
niệm lấy danh hiệu của Ngài đủ số một muôn biến, sẽ đặng Ðịa-Tạng Bồ Tát hiện vô biên
thân, mách cho người đó rõ nơi cõi của hàng
thân quyến sớm khuất kia đã
sanh về.
Hoặc trong
giấc mộng, Ðịa-Tạng Bồ Tát hiện sức thần thông lớn, tự dắt người đó đến các thế giới thấy hàng
quyến thuộc.
Nếu người đó lại có thể trong mỗi ngày niệm danh hiệu của Bồ Tát một nghìn
biến luôn đến một nghìn
ngày.
Thời người đó sẽ được Bồ Tát sai
các vị Quỷ Thần ở tại chỗ đó hộ vệ trọn đời, hiện đời món ăn
đồ mặc dư dật, không
có các thứ bịnh khổ, cho đến các sự tai vạ còn
không hề vào đến cửa, huống nữa là đến nơi thân.
Rốt ráo rồi người đó được Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát xoa
đảnh thọ ký cho.
7) NGUYỆN LỚN SỚM THÀNH.-
Lại vầy nữa, này
Quán Thế Âm Bồ Tát! Về đời sau, như có kẻ thiện nam người thiện nữ nào muốn phát
lòng từ rộng lớn để cứu độ tất cả chúng
sanh, muốn tu đạo vô lượng chánh
giác, muốn thoát
khỏi tam giới.
Những người đó thấy hình tượng và
nghe danh hiệu của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát, rồi chí tâm
quy y hoặc đem hương hoa, y
phục, vật báu, đồ ăn uống,
v.v... để cúng dường chiêm
ngưỡng đảnh lễ thời chỗ nguyện cầu của kẻ thiện nam
cùng thiện nữ đó mau được thành tựu không
bao giờ bị chướng ngại.
Lại vầy nữa, này
Quán Thế Âm Bồ Tát!
Trong đời sau, như có kẻ thiện nam, người thiện nữ nào, muốn cầu trăm
nghìn muôn ức điều nguyện trăm
nghìn muôn ức sự về hiện tại cùng vị lai, thời chỉ nên quy
y chiêm ngưỡng đảnh lễ, cúng dường, ngợi khen
hình tượng của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát.
Ðược như thế thời nguyện những chi và
cầu những chi thảy đều thành tựu cả.
Lại cầu mong Ðịa-Tạng Bồ Tát, vận đức từ bi rộng lớn ủng hộ mãi cho,
người đó
trong giấc chiêm
bao liền đặng Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát xoa
đảnh thọ ký.
8) ÐƯƠC TRÍ HUỆ.- Lại vầy nữa này
Quán Thế Âm Bồ Tát! Trong
đời sau, như có người thiện nam, kẻ thiện nữ nào sanh
lòng rất trân trọng đối với kinh điển đại thừa, phát
tâm bất tư nghị muốn đọc muốn tụng kinh
điển ấy.
Dầu gặp đặng bực minh sư truyền dạy cho những người đó học tập, nhưng đọc rồi quên rồi, trải đến cả tháng cả năm vẫn không đọc tụng được.
Những kẻ thiện nam đó
vì có nghiệp chướng đời trước chưa trừ sạch, cho
nên ở nơi kinh điển đại thừa không
có công năng đọc tụng.
Nhưng hạng người này khi
nghe danh hiệu của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát, đem
hết bổn tâm
cung kính bày tỏ với Bồ Tát, rồi dùng hương hoa, y
phục, đồ ăn, tất cả đồ ngọa cụ, v.v...
cúng dường hình tượng Bồ Tát.
Dùng một chén nước trong để trước tượng Bồ Tát một ngày một đêm,
sau đó cung kính chắp tay thỉnh để uống, xây mặt về hướng nam.
Khi nước vào miệng phải chí tâm
trịnh trọng, uống nước xong,
phải cữ ngũ tân,
rượu, thịt, tà
dâm, vọng ngữ và các
việc giết hại trong bảy ngày hoặc hai mươi mốt ngày.
Người thiện nam
cùng thiện nữ đó trong
giấc chiêm
bao thấy Ðịa-Tạng Bồ Tát hiện thân vô
biên rưới nước trên đảnh của người đó.
Sau khi
thức dậy, người đó liền đặng thông
minh, một phen
nghe đến những kinh
điển đại thừa ấy liền sẽ nhớ mãi,
không bao giờ còn quên
một câu kệ nữa.
9) TAI NẠN TIÊU TRỪ.- Lại vầy nữa, này
Quán Thế Âm Bồ Tát! Về trong đời sau, như có những người nào ăn
mặc không đủ, cầu chi
cũng không toại nguyện, hoặc thân
nhiều tật bịnh, hoặc nhiều sự hung
suy, nhà cửa không
yên ổn, quyến thuộc chia
lìa, hoặc các sự tai vạ cứ đến khuấy nhiễu nơi thân
luôn, trong giấc mộng thường phải kinh sợ.
Những người như thế đó, khi
nghe danh hiệu của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát, thấy hình tượng của Ðịa-Tạng Bồ Tát nên
chí tâm cung kính niệm đủ một muôn biến, thời những sự không toại ý trên
đó sẽ tiêu sạch lần lần, liền đặng an
vui, đồ ăn mặc dư dật, cho đến trong giấc mộng thẩy đều an ổn vui vẻ.
10) KHỎI HIỂM NGUY.-
Lại vầy nữa, này
Quán Thế Âm Bồ Tát! Về đời sau, nếu có người thiện nam thiện nữ nào, hoặc nhơn sự làm ăn,
hoặc nhơn sự công
chuyện tư, hoặc nhơn sự sanh
cùng tử, hoặc nhơn việc gấp mà phải vào
trong rừng núi,
hay là qua sông vượt biển hoặc gặp nước lụt lớn, hoặc đi
ngang đường hiểm trở.
Người ấy trước khi đi
nên niệm danh hiệu của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát một muôn biến, được thế thời đi qua
nơi nào chốn nào
cũng có các vị Quỷ Thần hộ vệ, lúc đi
đứng, khi nằm ngồi, đều được an ổn vui vẻ luôn,
cho đến dầu gặp loài
hùm sói sư tử... nhưng tất cả thứ độc hại đều không
thể phạm đến người đó được.
Ðức Phật bảo Ngài
Quán Thế Âm Bồ Tát:
'Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát có
nhơn duyên rất lớn với cõi
Diêm Phù Ðề. Nếu nói về những sự mà các
hàng chúng sanh thấy hình
nghe tên của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát được lợi ích, thời dầu nói đến trong
trăm nghìn kiếp cũng
không biết được.
Này Quán
Thế Âm Bồ Tát! Vì
thế Ông nên
dùng thần lực mà lưu truyền kinh
này làm cho chúng sanh trong cõi Ta Bà đây mãi đến trăm nghìn kiếp được hưởng những sự an vui luôn'.
Bấy giờ đức Thế-Tôn liền nói kệ rằng:
- Ta xem
Ðịa-Tạng sức oai thần
Kiếp số Hằng-sa khó
tỏ trần,
Thấy nghe một niệm chiêm
ngưỡng lễ,
Trời, người lợi ích sự không ngằn,
- Hoặc Rồng hoặc Thần cùng
nam - nữ
Báo tận sẽ sa vào đường dữ,
Chí tâm
qui mạng Ðại Sĩ
thân,
Tuổi thọ thêm nhiều trừ tội dữ.
Trẻ thơ chết mất mẹ cùng
cha,
Huynh đệ chị em kẻ ruột rà,
Lớn khôn
nghĩ đến đều không
biết,
Nẻo dữ đường lành ở đâu là?
Hoặc vẽ, hoặc tô Ðại Sĩ hình
Cảm thương chiêm
lễ biệt chẳng đành,
Hăm mốt ngày
luôn niệm danh hiệu.
Bồ-tát hiện thân đến bên
mình:
Chỉ rành quyến thuộc ở nơi nào,
Dầu sa ác
thú cũng ra mau,
Nếu được không
lui lòng kính ngưỡng,
Thánh ký,
Bồ-tát vuốt đầu trao.
Bồ-đề vô thượng muốn tu
hành,
Mong ra
ba cõi khỏi tử sinh,
Người này đã
phát lòng bi lớn
Trước nên
chiêm lễ Ðại Sĩ
hình.
Nghe tên
quy y đấng trọn lành,
Cúng dường cung
kính phát lòng thành,
Nghiệp chướng chẳng hề ngăn chướng đặng
Bao nhiêu
mong ước sớm viên
thành.
Có kẻ phát tâm
tụng kinh
sách
Muốn độ chúng
sanh khỏi tai ách
Dầu lập nguyện lớn chẳng nghĩ
bàn
Ðọc rồi quên rồi luôn
sót mất.
Người này
nghiệp chướng nó làm
mê
Học đại thừa kinh
khó mọi bề
Y phục, uống ăn,
các ngọa cụ,
Cúng dường Ðịa-Tạng với hương hoa.
Dùng chén
nước trong
bày trước tượng,
Cách một ngày
đêm bưng lấy uống,
Sanh lòng
ân trọng cữ ngũ tân
Rượu thịt, tà dâm
cùng dối luống.
Trong hăm
mốt ngày chớ sát
sanh,
Chuyên
lòng tưởng niệm Thượng Nhơn danh,
Chiêm bao
thấy rõ
Tôn-dung hiện,
Thức rồi, liền đặng trí
khôn lanh.
Ðại Thừa kinh
giáo nghe qua tai,
Nghìn vạn đời sau nhớ chẳng sai,
Chính nhờ Ðại Sĩ oai
thần lớn
Thầm giúp người kia có
huệ tài.
Chúng
sanh nghèo khổ lại ốm đau,
Cửa nhà họa hoạn, người lìa
nhau
Ngủ mê mộng mị không an
giấc,
Cầu muốn hỏng hư chẳng được nào!
Dốc lòng
chiêm lễ Ðịa-Tạng Ngài,
Bao nhiêu
việc ác thảy tiêu
ngay
Nhẫn đến chiêm
bao đều an cả,
Quỷ Thần phò hộ, của dư xài.
Muốn qua
sông biển, đến núi rừng,
Cầm thú độc nguy,
giặc đón đường,
Ác Thần, ác Quỉ, mưa gió dữ,
Nhiều nỗi gian
nan khốn không lường,
Sắp sửa ra đi đối trước tượng
Cúng dường kính lễ cùng
chiêm ngưỡng.
Núi rừng biển cả có vào
trong
Ác tai
tiêu sạch thường an sướng.
Quán Âm
lóng nghe ta nói rõ
Ðịa-Tạng vô lượng oai thần đó,
Trăm
nghìn muôn kiếp thuật chẳng rồi,
Rộng tuyên
Ðại Sĩ đầy sức nọ!
Như người nghe đến Ðịa-Tạng danh,
Thấy hình
chiêm lễ hết lòng
thành,
Hương hoa,
ăn uống, dưng y phục,
Trăm
nghìn báo đẹp hưởng điều lành.
Nếu hay đem
công hồi pháp giới,
Rốt ráo
thành Phật, sanh tử khỏi,
Quán Âm
nên biết gắng tuyên
bày,
Truyền khắp Hằng-sa nhiều nước cõi!
DẶN DÒ CỨU ÐỘ NHƠN THIÊN
1) ÐỨC PHẬT GIÁO
PHÓ.- Lúc đó đức Thế-Tôn giơ cánh tay
sắc vàng
xoa đảnh Ngài Ðịa-Tạng đại Bồ Tát mà bảo rằng:
'Ðịa-Tạng! Ðịa-Tạng! Thần lực của ông
không thể nghĩ
bàn, đức từ bi của ông
không thể nghĩ
bàn, trí huệ của ông
không thể nghĩ
bàn.
Dầu cho các
Ðức Phật ở mười phương khen
ngợi tuyên
nói những sự chẳng thể nghĩ bàn
của ông
trăm nghìn muôn kiếp cũng chẳng hết đặng.
Này Ðịa-Tạng! Ðịa-Tạng! Ông
nên nhớ hôm nay
ta ở trong
cung trời Ðao Lợi, nơi pháp hội lớn có trăm
nghìn muôn ức bất khả thuyết, bất khả thuyết tất cả các đức Phật, các vị Bồ Tát, các
hàng Trời, Rồng, tám bộ chúng
đây, một lần nữa đem các
hàng chúng sanh, những kẻ ở trong
nhà lửa chưa ra khỏi ba cõi,
mà giao phó cho ông.
Ông chớ để các
chúng sanh đó phải bị đọa vào các
ác đạo dầu là chừng một ngày, một đêm, huống chi lại để cho
chúng nó phải bị đọa lạc vào địa ngục ngũ vô
gián cùng địa ngục A Tỳ,
mãi đến nghìn
muôn ức kiếp không
lúc nào ra khỏi ư.
Này Ðịa-Tạng! Tâm
tánh của chúng
sanh cõi Diêm Phù Ðề không định, phần đông đều quen
theo thói ác, thoảng hoặc có người phát
tâm lành, nhưng rồi không
bao lâu liền thối thất, còn như duyên ác
lại luôn
luôn tăng trưởng.
Cũng vì lẽ đó, nên
ta phải chia
thân này ra trăm nghìn ức để hóa độ, thuận theo
căn tánh của chúng
nó hầu làm cho
chúng nó được giải thoát.
Này Ðịa-Tạng! Hôm
nay ta ân cần đem
chúng Trời, Người giao
phó cho ông.
Trong đời sau, như có hàng
Trời, Người cùng
thiện nam,
thiện nữ nào trồng chút
ít căn lành ở trong Phập-pháp,
chừng bằng sợi lông, mảy trần, hột cát, giọt nước, thời ông nên
dùng đạo lực của ông ủng hộ người đó, làm
cho người đó tu tập lần lần đạo hạnh vô thượng, chớ để họ thối thất.
Lại vầy nữa, này Ðịa-Tạng Bồ Tát!
Trong đời sau, hoặc có trời hay người nào phải theo
nghiệp mà thọ báo bị đọa vào chốn ác đạo, đến khi bị đọa vào ác
đạo vừa bước đến cửa địa ngục, những chúng
sanh đó nếu có thể niệm đặng danh
hiệu của đức Phật, hay
danh hiệu của một vị Bồ Tát,
cùng một câu kệ kinh điển đại thừa.
Ông nên
dùng thần lực của ông tìm
phương chước cứu vớt các
chúng sanh đó, ông nên hiện thân ra
trước kẻ đó, phá
tan địa ngục làm cho
họ được sanh
lên cõi trời hưởng những sự vui vi
diệu thù thắng'.
Bấy giờ đức Thế-Tôn liền nói kệ rằng:
Ðời nay đời sau
chúng Thiên, Nhơn
Nay ta ân
cần dặn bảo ông;
Dùng đại thần thông
quyền độ họ,
Ðừng cho ác
đạo đọa vào
trong.
2) BỒ TÁT TUÂN
CHỈ.- Bấy giờ Ngài Ðịa-Tạng đại Bồ Tát quỳ
gối chắp tay bạch cùng Ðức Phật rằng:
'Bạch đức Thế-Tôn! Cúi
xin đức Thế-Tôn chớ lo.
Trong đời sau, nếu có người thiện nam
cùng kẻ nữ nào, đối với trong
Phật-pháp có
một niệm cung
kính, con cũng dùng trăm nghìn phương tiện độ thoát người đó, làm cho mau đặng giải thoát
trong đường sanh tử, huống nữa là nghe
các việc lành rồi luôn
luôn tu hành, tự nhiên ở nơi đạo vô thượng không
bao giờ còn thối chuyển'.
3) HƯ KHÔNG TẠNG BẠCH HỎI.- Lúc
Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát bạch lời nói
trên đó vừa xong,
trong pháp hội có một vị Bồ Tát tên
là Hư Không Tạng bạch cùng đức Phật rằng:
'Bạch đức Thế-Tôn! Từ khi con
đến cung trời Ðao Lợi này
nghe đức Như Lai ngợi khen
oai thần thế lực không
thể nghĩ bàn
của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát.
Trong đời sau, hoặc có người thiện nam
cùng thiện nữ nào, cho
đến tất cả hàng Trời, Rồng v.v...
nghe kinh điền này và
nghe danh tự của Ðịa-Tạng Bồ Tát,
cùng với chiêm lễ hình tượng Ðịa-Tạng Bồ Tát, thời những kẻ ấy được bao
nhiêu điều phước lợi?
Cúi mong
đức Thế-Tôn vì tất cả hàng
chúng sanh ở hiện tại và vị lai mà
nói lược việc ấy cho'.
4) HAI MƯƠI TÁM ÐIỀU LỢI- Ðức Phật bảo Ngài Hư Không Tạng Bồ Tát:
'Lóng nghe! lóng nghe cho kỹ! Ta sẽ vì ông
mà nói rõ việc ấy cho.
Trong đời sau, người thiện nam
cùng thiện nữ nào thấy hình tượng của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát và
nghe kinh này, cho đến đọc tụng, dùng
hương hoa, đồ ăn món uống, y phục, vật báu mà
bố thí cúng
dường ngợi khen
chiêm lễ thời kẻ ấy được hai mươi tám điều lợi sau
đây:
1.- Các
hàng Trời, Rồng thường hộ niệm.
2.- Quả lành
càng ngày càng thêm lớn.
3.- Chứa nhóm nhơn vô thượng của Thánh.
4.- Mãi
không còn thối thất đạo Bồ Ðề.
5.- Ðồ mặc món ăn
dồi dào đầy đủ.
6.- Những bịnh tật không đến nơi thân.
7.- Khỏi những tai nạn về lửa và nước.
8.- Không
có bị hại vì trộm cướp.
9.- Người khác thấy đến sanh
lòng cung kính.
10.- Các
hàng Quỷ Thần theo hộ trì.
11.- Ðời sau
thân gái sẽ chuyển thành
thân trai.
12.- Ðời sau sẽ làm con
gái các hàng Vương Giả, Ðại Thần.
13.- Thân
tướng xinh đẹp.
14.- Phần nhiều được sanh về cõi trời.
15.- Hoặc làm bực vua
chúa.
16.- Có
trí sáng biết rõ việc trong
những đời trước.
17.- Có
mong cầu chi
cũng được toại ý.
18.- Quyến thuộc an vui.
19.- Các
tai vạ bất ngờ đều dứt sạch.
20.- Các
nghiệp về ác đạo đều trừ hẳn.
21.- Ði đến đâu
cũng đều không bị sự trở ngại.
22.- Ðêm
nằm chiêm
bao an ổn vui vẻ.
23.- Những người thân tộc đã chết nếu có tội thời được khỏi khổ.
24.- Nếu về đời trước có phước thời được thọ sanh về cõi vui
sướng.
25.- Các
bực Thánh
ngợi khen.
26.- Căn
tánh lanh lợi thông
minh.
27.- Giàu
lòng từ mẫn.
28.- Rốt ráo
thành Phật.
5) BẨY ÐIỀU LỢI - Lại vầy nữa, nầy Hư Không Tạng Bồ Tát! Như hàng Trời, Rồng, Quỉ, Thần ở hiện tại và vị lai nghe
danh hiệu của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát, đảnh lễ hình tượng của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát, hoặc nghe
các sự về bổn nguyện tu hành
của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát mà
ngợi khen
chiêm lễ, thời sẽ đặng bảy điều lợi ích:
1.- Mau
chứng bực Thánh.
2.- Nghiệp ác tiêu
diệt.
3.- Chư Phật đến ủng hộ.
4.- Không
thối thất Bồ Ðề.
5.- Bổn lực được tăng trưởng.
6.- Việc đời trước đều rõ biết.
7.- Rốt ráo
thành Phật'.
6) ÐẠI HỘI TÁN
THÁN.- Bấy giờ, bất khả thuyết tất cả các Ðức Phật và đại Bồ Tát cùng
tám bộ chúng Trời, Rồng ... ở mười phương đến dự Pháp-hội đó,
nghe đức Thích
Ca Mâu Ni Phật ngợi khen
tuyên bày sức oai thần lớn chẳng thể nghĩ bàn
của Ngài Ðịa-Tạng Bồ Tát, đều khen là
việc chưa từng có.
Lúc đó trời Ðao Lợi rưới vô lượng hương hoa,
thiên y, chuỗi ngọc để cúng dường đức Thích
Ca Mâu Ni Phật và Ðịa-Tạng Bồ Tát xong
rồi, tất cả đại chúng
trong pháp hội đều lại chiêm lễ chắp tay mà
lui ra.
KINH ÐIA TẠNG BỒ TÁT BỔN NGUYỆN
QUYỂN HẠ
Bổn thệ Ðịa Tạng,
So nhân
trong kinh,
Tàn tật câm ngọng do tiền sinh,
Đời nay tụng Đại thừa,
Phước lợi vô cùng
Quyết sen báu vãng sinh.
Nam mô Thường Trụ Thập Phương Tăng. (3 lần)
Nam mô Đại Nguyện Ðịa Tạng Vương Bồ tát Ma Ha Tát.
(3 lần)
I.- Đao lợi, Thế Tôn nói pháp mầu,
Ðịa Tạng công hạnh rất rộng sâu,
Thánh
giáo mãi truyền sau chẳng ngớt,
Khắp lợi Trời, người khỏi khổ sầu.
II.- Trời, A tu la, Dạ xoa thảy
Ðến nghe pháp đó nên chí tâm,
Ủng hộ Phật Pháp khiến thường còn,
Mỗi vị siêng tu lời Phật dạy,
Bao nhiêu
người nghe đến chốn này,
Hoặc trên đất liền hoặc hư không,
Thường với người đời sinh từ tâm,
Ngày đêm
tự mình nương pháp ở.
III.- Nguyện các thế giới thường an ổn,
Phước trí vô biên lợi quần sinh,
Bao nhiêu
tội nghiệp thảy đều trừ,
Xa lìa
các khổ về viên tịch.
Hằng dùng giới hương xoa vóc sáng,
Thường gìn định phục để giúp thân,
Hoa mầu Bồ đề khắp trang nghiêm,
Tùy theo
chỗ ở thường an lạc.
Nam mô Tồi Tà Phụ Chánh Hộ pháp chư Tôn Bồ tát Ma
Ha Tát. (3 lần)
Comments
Post a Comment