Bồ Đề Đạt Ma
Ngộ Tánh Luận
Dịch và Phụ Chú: Hòa thượng THÍCH TRÍ TỊNH
XXIV
Ly Phật vô tâm giả, ngôn Phật tùng tâm
xuất. Tâm năng sanh Phật. Nhiên Phật tùng tâm
sanh, nhi tâm vị thường sanh ư Phật. Diệc như ngư sanh ư thủy, thủy bất sanh ư ngư. Dục quán ư ngư, vị kiến ngư nhi tiên kiến thủy. Dục quán Phật giả, vị kiến Phật nhi tiên
kiến tâm. Tức tri dĩ kiến ngư giả vong ư thủy. Dĩ kiến Phật giả vong ư tâm. Nhược bất vong ư tâm thượng vi tâm sở hoặc. Nhược bất vong ư thủy thượng bị thủy sở mê.
XXIV.- KIẾN TÁNH THÀNH PHẬT
- Nói rời tâm không có Phật, là nói Phật từ nơi
tâm mà xuất sanh, tâm xuất sanh được
Phật.
- Dầu Phật từ nơi
tâm mà sanh nhưng
tâm chưa
bao giờ sanh Phật. Cũng như
loài cá từ nơi
nước
sản
sanh, nhưng
nước
chẳng sanh loài cá.
- Người
muốn xem cá, lúc chưa
thấy được
cá đã thấy nước
trước.
- Người
muốn quán Phật, lúc chưa
thấy được
Phật đã thấy tâm trước.
- Lúc đã thấy cá tất quên nước.
- Khi đã thấy Phật tất quên tâm.
- Nếu còn chưa
quên tâm thì còn bị tâm làm mê lầm.
- Nếu còn chưa
quên nước
thì còn bị nước
làm mê lầm.
PHỤ
CHÚ.-
Tánh vốn
vô tướng. Thấy vô tướng là thấy tánh.
Tâm vốn
vô niệm. Được vô niệm là thấy tâm.
Hay quán vô niệm
là hướng về Phật trí.
Hay đạt
vô tướng là thấy Như
Lai.
Không niệm
ly và đắc, không tướng năng và sở, mới là viên mãn
Phật trí, mới là thành tựu Như
Lai vậy.
Kinh Kim Cang nói: “Lìa tất
cả tướng gọi
là chư Phật”.
Comments
Post a Comment